Sau hơn hai thập kỷ kể từ ngày đại dịch bùng phát trong 28 Days Later và 28 Weeks Later, phần phim tiếp theo 28 Years Later, không chỉ là một sự trở lại ngoạn mục mà còn là bước tiến lớn trong việc mở rộng vũ trụ hậu tận thế vốn đã in đậm dấu ấn trong lòng người hâm mộ.
Danny Boyle, người từng đạo diễn phần phim đầu tiên trong thương hiệu, một lần nữa chứng minh rằng mình hiểu rõ cách gieo rắc nỗi sợ và sự căng thẳng tốt đến mức nào để khiến khán giả không thể rời mắt đến tận phút cuối cùng.
Ngay từ những cảnh mở đầu, bộ phim đã giữ được nhịp độ ổn định và đầy lôi cuốn. Không tập trung tái hiện bầu không khí hỗn loạn như các phần trước, giờ đây sau 28 năm, những người cò lại tại 1 hòn đảo biệt lập cố gắng duy trì một xã hội mới bất chấp những thiếu thốn và mối đe dọa hiện hữu.
Cộng đồng này bị bỏ rơi nhưng họ không hề bỏ cuộc, kinh nghiệm trong quá khứ giúp tất cả duy trì một xã hội nhỏ nhưng mạnh mẽ và bền chặt trong suốt 1 thời gian dài. Đó là cách phát triển tốt trong bối cảnh mà dự án xây dựng.
Ở 28 Years Later, lần đầu tiên, người xem được chứng kiến các biến thể zombie đa dạng hơn – từ những cá thể chậm chạp mang vẻ ngoài ám ảnh đến các thực thể “Alpha” có tốc độ, sức mạnh vượt trội gây ngạc nhiên.
Những sáng tạo thúc đẩy sự phát triển của loạt phim đồng thời cho biết thêm về việc zombie dường như cũng đang dần hình thành một xã hội riêng của chúng khi lựa chọn có kẻ cầm đầu, hành động theo kế hoạch và thậm chí có xu hướng duy trì nòi giống một cách bản năng.
Đây không chỉ là chi tiết thú vị mà còn gợi mở bản chất của tiến hóa sinh học sau loạt những thảm kịch.
Kịch bản của 28 Years Later có sự chăm chút rõ rệt trong việc phát triển các nút thắt-mở, kết hợp giữa bản năng sinh tồn và lý trí con người.
Mỗi nhân vật đều được xây dựng với cá tính và động lực riêng biệt. Thông qua đó, phim không chỉ cho thấy sự kháng cự kiên cường của loài người mà mang đến góc nhìn khác về việc chấp nhận ra đi như một phần của quy luật tự nhiên.
Qua nhân vật bác sĩ Kelson (Ralph Fiennes đảm nhiệm), bộ phim truyền tải một thông điệp rộng lớn hơn rằng: loài người không chỉ đang chiến đấu để tồn tại, mà còn đang đối mặt với chính sự vô thường của số phận và chu trình tiến hóa khắc nghiệt.
Về mặt hình ảnh, phim tiếp tục trung thành với phong cách đặc trưng đã làm nên thương hiệu của loạt phim: các góc máy chuyển đổi liên tục, nhịp cắt dứt khoát, gấp gáp, lôi cuốn người xem.
Dù quy mô được mở rộng, với nhiều bối cảnh hoang tàn hơn, sự thô bạo vẫn hiện diện rõ nét, giữ nguyên tinh thần "raw and real" mà khán giả mong đợi.
Phần âm nhạc cũng là một điểm sáng lớn. Giai điệu dồn dập, u ám, đẩy cảm xúc lên đến cực điểm – đặc biệt là bài hát chủ đề với phần giọng đọc đầy ám ảnh của Taylor Holmes, như một lời tuyên ngôn về sự sụp đổ và tái sinh của xã hội loài người.
Tuy nhiên, cái kết của phim sẽ chia khán giả thành hai nửa. Trong khi một số người cảm thấy hụt hẫng với đoạn kết dang dở, chưa trọn vẹn, thì phần còn lại lại xem đây là chiến thuật khôn ngoan, mở đường cho phần hậu truyện đang rục rịch chuẩn bị phát hành trong năm sau.
Dẫu vậy, nhìn một cách tổng thể, 28 Years Later vẫn chưa thực sự là một tác phẩm hoàn chỉnh nếu chỉ xét riêng nó như một phần độc lập.
28 Years Later là sự tiếp nối đầy táo bạo, nâng tầm di sản cũ bằng cách mở rộng quy mô, khai thác chiều sâu nhân vật và đặt ra những câu hỏi triết lý về sự sống còn. Dù chưa trọn vẹn, phim vẫn là một bản hồi sinh đúng nghĩa cho dòng phim zombie Anh Quốc – đậm chất, dữ dội và đầy dư âm. Hy vọng, 2 phần hậu truyện sắp tới sẽ được tiếp tục thực hiện để giúp hoàn thành trilogy mới cho 28 Days Later.
Cinematone đánh giá 8/10 điểm cho bộ phim này. Khán giả đã thưởng thức bộ phim có thể chấm điểm cùng chúng tôi tại đây.